Nắng chiều bóng đổ xuống đường,
Chờ người Em gái cuối đường vắng hoe!
Em đi mấy dặm sơn khê...?
Chờ Em thấp thoáng bên lề cỏ may,
Muộn màng nắng vướng hàng cây
Vùng trời xanh thẳm áng mây khuất đồi...
Đừng dùng tiếng nói đầu môi...
Dùng chi tiếng ấy xa xôi xóa mờ,
Để người chờ đợi bơ vơ!
Đồi hoang nắng tắt, lối mờ rêu xanh,
Bây giờ chim hót đầu cành
Mai sau tưởng nhớ cũng đành thế thôi...
Đời "sầu" hai tiếng chia phôi...
Đời vui đâu chỉ đầu môi ngọt ngào??
XUÂN LỤC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét